Posted on

Thơ Về Mưa: Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Và Lãng Mạn Nhất

Mưa, một hiện tượng thiên nhiên quen thuộc, đã đi vào thi ca Việt Nam như một nguồn cảm hứng bất tận. Từ những cơn mưa rào mùa hạ đến những hạt mưa phùn mùa xuân, từ niềm vui sum họp đến nỗi buồn chia ly, mưa đều mang đến những cung bậc cảm xúc khác nhau, khơi nguồn cho những vần thơ đầy xúc động. Bài viết này trên STTChat.vn sẽ mang đến cho bạn đọc một tuyển tập những bài thơ về mưa hay nhất, lãng mạn nhất, buồn nhất, và cả những bài thơ chế hài hước, giúp bạn tìm thấy những rung cảm riêng trong từng giọt mưa.

Cơn Mưa Trong Thi Ca: Nguồn Cảm Hứng Bất Tận

Mưa từ lâu đã là hình ảnh quen thuộc, gợi hình, gợi cảm, đi vào lòng người một cách tự nhiên. Mưa mang đến cho ta cảm giác lãng mạn, bâng khuâng, đôi khi là nỗi buồn man mác, nhớ nhung về những kỷ niệm đã qua. Tất cả những cung bậc cảm xúc ấy đã được gửi gắm qua những vần thơ về mưa nhẹ nhàng, sâu lắng.

Những Bài Thơ Về Mưa Hay Nhất

STTChat.vn xin gửi đến bạn đọc tuyển tập những bài thơ về mưa hay nhất, chạm đến nhiều cung bậc cảm xúc.

Mưa Mùa Thu

Vừa trở giấc nghe tiếng mưa xối xả
Sấm vọng rền xé toác cả không trung
Tiếng nước reo nghe rõ thật não nùng
Mưa thu đấy sao chẳng rơi thánh thó
Cho thu về tình người thêm bùi ngọt
Giống thu xưa nắng ấm rộn chim ca
Cho cúc vàng thơm ngát sắc hương hoa
Giúp lứa đôi được mặn mà thương nhớ
Mưa mùa thu nhẹ bay như hoa nở
Cho tình nồng được cởi mở yêu thương
Ngắm phố xá nước ngập trắng hết đường
Thấy chạnh lòng người đón đưa con trẻ
Mùa thu ơi, sao mỗi năm một vẻ
Để lòng người cứ dằng xé đan xen
Mong ông trời cho mưa tạnh nắng lên
Để mùa thu rực thêm màu hoa sữa.

Mưa Tháng Sáu

Mưa chiều xoã cánh chim di
Để ai ngơ ngẩn tìm gì trong thơ?
Biển tình còn đó ai chờ
Sông tương bến cũ trong mơ đi tìm
Chữ duyên bẩy nổi ba chìm
Dòng đời xô đẩy trái tim u buồn
Lệ lòng hoà với mưa tuôn
Gió giăng nỗi nhớ mây buồn chẳng bay
Thương người uống giọt mưa say
Của trời đổ xuống đắng cay ngập lòng
Bao đêm hoang hoải chờ mong
Đợi người tâm sự ân nồng nhớ thương
Xa người canh cánh vấn vương
Nhớ đôi mắt ngọc môi hường của em
Nhớ vòng tay ấm dịu êm
Nhớ nụ hôn ngọt cho mềm bờ môi
Về đâu cái thủa thiếu thời
Mưa đêm tháng hạ cho đời nở hoa
Ước gì ta được chung nhà
Niềm vui , hạnh phúc hoà ca cuộc đời.

Chiều Mưa

Nắng vừa mới trốn đi đâu
Để mây kéo lại hợp màu thành mưa
Ngẩn ngơ thấy bước ai vừa
Đi ngang qua cửa lúc mưa đổ dòng
Hỏi người có ướt lạnh không
Mà sao hoang vắng nẻo lòng nhớ ơi
Hồn thương tôi gửi mấy lời
Hương xuân từ độ đến trời hạ sang
Dấu yêu mong mỏi luôn càng
Nồng như nắng hạ thắm vàng sắc thu
Chiều nay thấy bóng chim cù
Ngả nghiêng nẻo đợi mà vu vơ lòng.

Mưa Ơi!

Tác giả: Hà Nguyễn

Cứ ngọt lành như thế mãi mưa ơi!
Cứ từng giọt thấm vào nơi đất cỗi
Cứ dịu dàng, dịu dàng không chịu nổi
Cứ nồng nàn như thể bắt đầu yêu.

Ào ạt cơn mưa chiều
Cuốn trôi đi những gì chưa kịp nói
Để vô tình dưới mái hiên đứng đợi
Gặp gỡ nhau nhanh – chậm một ga đời.

Nông nổi không mưa ơi!
Xối xả tuôn rơi, mắt chạm mắt quay đi bối rối
Bao nhiêu rồi mà cười hồn nhiên như không tuổi
Xoè tay – tin – mãi thương nhớ trong đời.

Chầm chậm thôi mưa ơi!
Đừng tan nhanh như những lời chót lưỡi
Mang niềm tin ra giữa đời đánh đổi
Mang tình yêu ra đánh cược với người…!

Mưa Lạnh

Tác giả: Ngọc Hà

Mưa rả rích mưa buồn thêm lạnh
Gió xạc xào khi tạnh khi rung
Bước chân lữ khách có chùng
Hồn thơ khổ hạnh buông mùng chờ ai

Bao khắc khoải như nài như nguyện
Bao yêu thương hòa quyện sóng tình
Mưa chi ướt nhẹp vai xinh
Thêm sầu thêm tủi thương mình ai ơi

Chân bước lạc chơi vơi quãng ngập
Mắt nhạt nhòa môi lập cập run
Ánh nhìn thấp thoáng màu mun
Đôi vai lẩy bẩy hồn bùn đi hoang

Đêm quạnh quẽ bàng hoàng tỉnh giấc
Với tay bên thiếu mất bóng hình
Mưa sao mưa mãi giọt linh
Co ro buốt giá một mình người ơi.

Mưa Đầu Mùa

Tác giả: Phan Thu Hà

Cơn mưa em dịu mát cả mùa hè
Xua cái nóng bao ngày rồi oi ả
Làm xanh lại đến từng con mắt lá
Chợt bồi hồi nhớ lắm một nụ hôn

Tôi ngỡ ngàng …trong veo cánh bằng lăng
Màu tím thủy tinh nhắc một thời mực tím
Giọng cười ai quả đầu mùa ngọt lịm
Thấm vào lòng mát rượi những hạt mưa

Cơn mưa em về xao động giấc mơ xưa
Một mùa hè bát ngát sen hồng nở
Nụ hôn đầu đời thoảng hương sen trong gió
Tim đập dồn sóng vỗ tuổi tròn trăng

Mưa đi em cho về lại tháng năm
Mùa hè cuối rưng rưng dòng lưu bút
Chẳng giật mình đâu , sấm đầu mùa thảng thốt
Có cô bé nào nhìn hoa sấu rụng phố quen

Và tôi một mình chạy trong lối mưa em.

tho-ve-mua-01tho-ve-mua-01

Thơ Mưa Buồn: Những Giọt Nước Mắt Lặng Nơi Đáy Tim

Mưa không chỉ mang đến niềm vui, mà còn gợi lên trong lòng người những nỗi buồn man mác, da diết. Cùng STTChat.vn đọc và cảm nhận những bài thơ mưa buồn, nơi gửi gắm những tâm sự chất chứa.

Mưa Buồn

Tác giả: Liên Phạm

Thả hồn vào những vần thơ,
Bâng khuâng như kẻ mộng mơ giữa đời.
Mưa buồn lạnh lẽo cứ rơi,
Ký ức ẩn hiện một thời đã qua…

Vần thơ nghiêng ngả, nhạt nhoà,
Đâu còn thắm sắc như hoa nồng nàn.
Gió mùa lạnh lẽo tràn sang,
Đâu còn êm dịu như trang diễm tình.

Ngọt ngào như ánh bình minh,
Nhặt gom ký ức chúng mình trao nhau.
Giờ này anh ở nơi đâu?
Có còn nhưng nhớ tình đầu, thuở xưa…

Mình em ngồi ngắm cơn mưa,
Tình yêu khép lại như vừa hôm qua.
Kỷ niệm như giấc mơ xa…
Ngậm ngùi, nuối tiếc thiết tha mặn nồng…!

Mưa Rả Rích

…Mưa rơi, mưa lại rơi rồi,
Mưa rơi như khóc như cười với ta.
…Khóc vì giọt lệ phôi pha,
Cười vì khờ dại, cười vì đắng cay.
…Ta như một kẻ đang say,
Say trong tình gió, tình mây vô bờ.
…Ta như một kẻ đang mơ,
Mơ trong giấc mộng ảo mờ, hư không.
….Mưa rơi từng giọt nhớ mong,
Rơi từng giọt đắng trong lòng sót xa.
…Mưa rơi cho những ngày qua,
Trách người phụ bạc bỏ ta đi rồi.
…Mưa rơi từng tiếng nỉ nôi,
Cứ như giận dỗi cảnh đời trái ngang.
…Mưa buồn miệng lưỡi thế gian,
Không dao, không búa mà tan cuộc tình.
…Để giờ hai kẻ vô hình,
Qua nhau ngoảnh mặt…vô tình thế sao?
…Mưa rơi, rơi giữa đêm thâu,
mưa nghe nức nở mối sầu đầy vơi..

Em Về Phố Ấy Chiều Mưa

Em đi về phố ấy chiều mưa
Trời thu bụi giăng mờ khắp ngõ
Tóc mây hường đưa theo nhịp gió
Trải mù sương lên ánh mắt người
Em đi về phố ấy cùng ai?
Ta bâng khuâng nhớ một dung hài
Lời dối trá chưa trao tròn vẹn
Khúc hẹn thề đã đợi ngày mai

Ta yêu nhau mới ba màu áo
Phút giã từ vàng vọt thu ngâu
Khói thuốc rớt ngã ba đường nọ
Cay lệ nhòa đáy mắt em sâu
Em buồn không sao đã qua cầu
Để ai sầu lạc bước đường câu
Mưa rơi đều đôi vai gầy nhỏ
Bóng hoàng hôn vội khuất ngang đầu

Trời tháng sáu đìu hiu trầm mặc
Mây ráng hồng hiu hắt bơ vơ
Vì hương tóc mãi còn xao xuyến
Nên nỗi buồn còn hóa thành thơ

Rồi hôm nay lang thang phố vắng
Tháng sáu buồn gợi nhớ tình xưa
Chà! Tháng sáu, lòng ta chợt nhớ:
“Em đi về phố ấy chiều mưa”…

(Còn tiếp)

Do giới hạn số từ, mình sẽ chia bài viết thành nhiều phần để đảm bảo chất lượng và độ chi tiết. Bạn có muốn mình tiếp tục viết phần tiếp theo không?

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *