Posted on

Thơ Về Cúc Họa Mi, Hoa Cúc Vàng, Cúc Trắng Hay Và Lãng Mạn Nhất

Những ngày cuối thu, đầu đông, hình ảnh những gánh hàng rong cúc họa mi trắng muốt len lỏi khắp phố phường như những đám mây nhỏ bồng bềnh, mang đến một vẻ đẹp xao xuyến lòng người. Sắc hoa ấy gợi lên những cảm xúc ngây ngô, trong trẻo như thiếu nữ, khơi nguồn cảm hứng cho biết bao vần thơ. Hãy cùng STTChat.vn đắm chìm trong thế giới thơ mộng của những bài thơ về cúc họa mi, cúc vàng, cúc trắng được tuyển chọn đặc sắc dưới đây.

Những Bài Thơ Về Cúc Họa Mi Hay, Ý Nghĩa

Cúc họa mi về báo hiệu đông sang, gieo vào lòng người những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến. Màu trắng tinh khôi của hoa hòa quyện cùng không khí hanh hao, se lạnh, khiến lòng người rộn ràng. Cùng thưởng thức những bài thơ về cúc họa mi sau đây để cảm nhận vẻ đẹp của loài hoa này.

Cúc Họa Mi (Diệu Hà)

Cúc họa mi về ngang qua phố
Đẹp dịu dàng đến độ ngả nghiêng
Long lanh một khoảng trời riêng
Xa xa cứ ngỡ nàng tiên giáng trần

Ngắm họa mi trăm lần chẳng chán
Từng cánh hoa trắng muốt tinh khôi
Nhụy vàng xinh đẹp gấp đôi
Dịu dàng hết nấc tuyệt vời họa mi

Gây thương thương níu chân lữ khách
Bao tâm hồn ngơ ngẩn nàng hoa
Hà Nội ơi… quá thiết tha
Ngắm hoa ta chẳng nỡ xa… tí nào…!

Ta muốn gởi ngọt ngào sâu đậm
Vào từng bông thắm thiết… cho ai
Kèm theo vạn giọt tình say
Hữu duyên “lỡ phải”… trọn đời chung đôi…

Cúc Họa Mi (Bích Thủy)

Ai cũng nói yêu nàng nhiều nhiều lắm
Ai cũng cười khi bên cạnh bé xinh
Ai cũng khen họa mi cúc thật tình
Ai người hỏi tại sao nàng màu trắng

Nàng tinh khôi giữa những gì của nắng
Nàng dịu dàng trong vắt giữa sương sa
Nàng đứng đây bình dị chẳng điệu đà
Mặc gió thổi bướm ong luôn ve vãn

Họa mi cúc cả đời không tính toán
Chẳng bon chen mà quý trọng thời gian
Ở dương trần dù ngắn vẫn hỉ hoan
Mang trong trắng ấm lòng người cõi tạm

Phố cũ xưa mãi yêu nàng áo trắng
Nơi mom sông đất lưu giữ hồng nhan
Gửi tới nàng nét đẹp của hồng hoang
Hà Nội đẹp vì có nàng đấy nhé…!

Vẫn Chờ Cúc Họa Mi (Đỗ Hương)

Thả nhẹ bước chân qua phố hôm nay
Ta ngỡ lạc vào một rừng hoa cúc
Nắng nhảy nhót reo cửa ô vàng rực
Gái Hà Thành thon thả gánh thu qua

Phố heo may hằng hà những đường hoa
Cẩm chướng kiêu sa nụ hôn vội vã
Lưu ly đợi chờ người tình xa xôi quá!
Nhớ cúc hoạ mi như lúm má người thương

Đường đến trường áo lụa gió vấn vương
Cúc thánh thiện em gài lên suối tóc
Cho mùa thu ruổi bước xinh ngà ngọc
Cho nắng ngủ vùi trên trang sách Hồ Tây

Đường Thanh Niên tựa trang sức rồng bay
Lệ rỏ xuống thành hai hồ nước lớn
Trúc Bạch bên kia làm người tình dịu dàng khiêm tốn
Nép bên Tây Hồ bềnh bồng say cả trời mây!

Thuyền ai vừa cập bến sang đây
Trong nắng sớm thẹn thùng cô thôn nữ
Dập dìu gái làng lúa làng hoa mấy thuở
Thu vàng như mơ, em mơ bước anh về

Ai còn gánh mùa thu qua cổng chợ?
Xin vẫn chờ nhau nhé, cúc hoạ mi!

Cúc Họa Mi (Hoa Tường Vy)

Khi trời vừa lập gió đông
Ai đem cúc trắng tỏ lòng yêu thương
Người yêu người nhớ vấn vương
Người trao người nhận toả hương cuộc tình

Từng cành nhỏ xíu xinh xinh
Trắng trong tinh khiết chứng minh lời chàng
“Gió kia reo ở trên ngàn
Anh đi vì nước muôn vàn yêu em”

Mảnh vườn nho nhỏ ngày đêm
Khéo tay trồng xới nàng quên thân mình
Ngày hoa khoe sắc lung linh
Không nhuộm mà trắng bóng hình người yêu

Dở dang một mối trăm điều
Tình duyên đứt đoạn muôn chiều khổ đau
Cắt cành hoa trắng lòng sầu
Nàng đem ra bán đẫm màu tiếc thương.

Lời Hẹn Mùa Hoa Cúc (Hoàng Đại Nhân)

Cúc họa mi đã nở trắng triền sông
Gió se lạnh, nắng dát vàng sắc mật
Anh bên em một giấc mơ có thật
Sánh vai nhau, vui nhẹ bước trên đồng

Trời thu xanh, mây cao tít tầng không
Nắng vương nhẹ cho em hồng đôi má
Trên đồng cúc, miệng em cười xinh quá
Vầng mây xa như dừng lại ngắm nhìn

Giây phút này anh như nghẹn con tim
Được bên em, nắm bàn tay nồng ấm
Nghe thủ thỉ những lời em gửi gắm
Đợi anh về… khi mùa cúc trổ bông

Rồi anh đi theo lời gọi non sông
Cùng đồng đội giữ yên bình biên giới
Mỗi cánh thư từ nơi em gửi tới
Có nắng vàng cùng hoa cúc họa mi

Có tình em trên mỗi bước anh đi
Vượt dốc đá đêm tuần tra biên giới
Vượt thác lũ, vững lòng anh bước tới
Bởi tình em luôn nồng ấm trong anh

Ba năm liền gắn bó với rừng xanh
Với Hà Giang tím màu tam giác mạch
Ba năm trời vượt qua bao thử thách
Vẫn trọn lòng với hoa cúc miền quê

Anh vẫn ghi lời vàng đá em thề
Bến sông quê vẫn thắm màu hoa cúc
Lời yêu thương – lời con tim thúc giục
Anh sẽ về… khi mùa cúc trổ bông.

Có Một Mùa Hoa Cúc (Nguyễn Đình Huân)

Có một mùa hoa cúc
Mùa cúc trắng hoạ mi
Đưa ta về ký ức
Sóng bên sông rầm rì

Thêm một mùa hoa cúc
Trắng tinh khôi nhu mì
Như là em vào lúc
Mười sáu tuổi xuân thì

Có một mùa hoa cúc
Hai ta cùng bước đi
Hai con tim rạo rực
Chưa nói được điều chi

Xưa có mùa hoa cúc
Cánh trắng nhỏ li ti
Ta mang bao cảm xúc
Vui vẻ cùng sầu bi

Nhớ một mùa hoa cúc
Anh chưa kịp nói gì
Ngậm ngùi thôi xin chúc
Em lên đường vu quy.

alt text
Ảnh minh hoạ

Thơ Hay Về Hoa Cúc Họa Mi Hà Nội Mang Mùa Đông Tới

Cúc họa mi – loài hoa dại trắng trong, nhỏ bé nhưng lại mang một sức hút kỳ lạ, phủ khắp đường Hà Nội mỗi độ đông về. Hãy cùng lắng đọng cảm xúc với chùm thơ hay về cúc họa mi Hà Nội.

Hà Nội Có Cúc Họa Mi (Nghi Lâm)

Anh yêu Hà Nội có cúc họa mi
Trắng trinh như cô gái lúc xuân thì
Đông sang hoa nở mang bao hàm ý
Để lắm nàng thơ khoe dáng ngọc ngà

Xinh sao loài hoa không là vương giả
Chỉ đơn thuần tinh khiết rất mong manh
Nhưng đã làm xao xuyến trái tim anh
Bởi có em nơi Hà Thành xa nhớ

Ta tuy qua những tháng ngày trăn trở
Vẫn luyến lưu bao kỷ niệm ngọt ngào
Nơi khu vườn Quảng Bá một sáng nao
Ngắm hoa cúc họa mi vừa hé nhụy

Trời cuối thu đưa anh vào mộng mị
Được nghe em kể chuyện của loài hoa
Do nàng tiên từ một cõi trời xa
Gửi xuống gieo trồng nơi miền hạ giới

Loài hoa ấy luôn mang màu tươi mới
Bé xinh xinh nhưng e ấp trữ tình
Luôn rạng ngời dưới nắng ấm bình minh
Cúc họa mi có tên ngay từ đấy

Anh Sài Gòn hiếm hoi khi được thấy
Sắc hoa yêu ở miền Bắc quê em
Nên khát khao trong giấc điệp êm đềm
Nhớ da diết cúc họa mi màu trắng!

Hà Nội Mùa Cúc Họa Mi (Bằng Lăng Tím)

Đông Hà Nội họa mi cúc nở
Cánh mỏng xinh rạng rỡ bên thềm
Thu qua nỗi nhớ nhiều thêm
Lá vàng trút rụng êm đềm lối xưa

Phố ngái ngủ như vừa tỉnh giấc
Gió lang thang ghé bậc hiên nhà
Ngỡ ngàng trước những nụ hoa
Tinh khôi cánh trắng mượt mà đáng yêu

Tà áo mỏng diễm kiều dáng ngọc
Mắt nhung huyền mái tóc ngang vai
Xinh tươi đượm nét trang đài
Dạo trên phố nhỏ làm ai ngẩn nhìn

Bao kỷ niệm hằn in tâm trí
Ly cà phê thơm vị ngọt ngào
Ấm nồng hạnh phúc ta trao
Họa mi cúc nở quyện vào hồn thơ

Xa biết đến bao giờ gặp lại
Mối tình đầu đẹp mãi nhé anh
Trái tim em đã riêng dành
Hai ngăn chứa cả tình xanh chúng mình.

Cúc họa mi Hà Nội (Thu Hương)

Hà Nội lạnh rồi phải vậy không?
Thấy em tươi thắm muốn hoài trông!
Họa mi vườn cúc tình thêm sống
Giá lạnh đông sang má vẫn hồng!
Rực rỡ đẹp xinh bên khóm trống
Dịu dàng duyên dáng sánh cùng bông!
Em ơi đẹp quá lòng ai bỗng
Em giữa họa mi mới tuyệt nồng!

Cúc Họa Mi (Dương TA)

Em không dáng ngọc thân ngà
Chỉ là cỏ dại nở hoa ven đường
Họa mi tên thật dễ thương
Nhụy vàng, cánh trắng vấn vương thu tàn

Hoa lòng hé nụ đông sang
Màu hoa tinh khiết lại càng thêm xinh
Dẫu giá rét, vẫn hữu tình
Chờ ai hoa đứng một mình vấn vương?

Thân nhỏ nhắn, thật dễ thương
Dãi dầu mưa gió bên đường đông qua
Nhớ người năm cũ đã xa
Thương em, thương cả cánh hoa dịu dàng

Chim họa mi hót âm vang
Cúc họa mi vẫn nồng nàn hương quê.

Chợt Rét (Chu Minh Khôi)

Đã đời chưa cúc họa mi?
Má hồng môi thắm có thì mà thôi
Trên tay cầm cả tháng Mười
Xin đừng cả gió đánh rơi nắng chiều
Lùa thu vào cõi linh phiêu
Lả lơi vạt áo vịn liều sang đông
Họa mi rải thảm trời trong
Ngực ai trắng quá mà không chạm mùa
Gió thì thật, rét chỉ đùa
Câu thơ tôi viết cũng vừa chớm đông.

Lục Bát Cúc Họa Mi (Cẩm Chi Châu)

Ai đem cúc họa mi về
Mùa đông đã đến tái tê lòng người
Trắng tinh sáng một góc trời
Nụ hoa Cúc tỏa sáng ngời tinh khôi

Trời se cái lạnh trên môi
Nắng vương giọt nắng lẹ trôi trên trời
Dù cho sống ở trên đời
Mỗi năm chỉ nửa tháng trời nở hoa

Dù rằng bão tố phong ba
Dù tình yêu phải cách xa ngàn trùng
Có hoa cúc họa mi cùng
Cuộc đời hạnh phúc thủy chung đời đời

Hôm nay ra ngõ phố chơi
Hà Nội một góc sáng tươi hoa về
Hoa tươi gió lạnh tràn trề
Hoa khoe sắc thắm lời thề còn vương.

Họa Mi Phố (Sơn Nữ)

Mùa đã về muốn cùng anh xuống phố
Chớm đông rồi mình ngắm cúc họa mi
Nắng lung linh xuyên qua chiều lá đổ
Tay trong tay chẳng biết nói câu gì

Em tung tăng thướt tha tà áo mỏng
Nét ngây thơ ngơ ngác mắt xoe tròn
Má hây hây và bờ môi chín mọng
Vẻ hồn nhiên trong trắng nết xuân son

Em họa mi dịu dàng trong sắc nắng
Chẳng kiêu sa rực rỡ giống hoa hồng
Chỉ là em tinh khôi tà áo trắng
Chẳng nồng nàn như dạ lý bên sông

Họa mi em thanh tao và mộc mạc
Góp sức mình sưởi chút ấm mùa đông
Không sắc màu như muôn loài hoa khác
Một chút thôi cũng đủ ấm áp lòng.

alt textalt text

Những Bài Thơ Ngắn Về Cúc Họa Mi Ý Nghĩa

Cúc họa mi không có tiếng hót lảnh lót như loài chim cùng tên, nhưng mỗi mùa hoa về, nó lại rót vào lòng người những giai điệu ngân nga khó tả. Hãy cùng thưởng thức những bài thơ ngắn về cúc họa mi đầy ý nghĩa.

Em Giấu Gì (Đương Thùy)

Em giấu gì trong khóm cúc họa mi
Hay giấu những lời thì thầm trong đó
Em giấu cả một khoảng trời nho nhỏ
Của một niềm khao khát tuổi xuân xanh

Em giấu gì góc nhỏ trái tim anh
Mà sao để anh tìm hoài không thấy
Một thoáng mơ anh vội vàng tỉnh dậy
Cái hôn nồng em đặt nhẹ bờ môi

Em giấu gì? Giấu mãi… giấu mãi thôi
Cho anh phải bồi hồi bên chữ nhớ
Hay em giấu cả ngày đầu bỡ ngỡ
Hai đứa vội vàng chạm khẽ trái tim yêu…

Cúc Họa Mi 3 Chữ (Nguyễn Tình)

Em nhỏ bé
Cúc Họa Mi
Đâu dám bì
Cúc đại đóa

Nhưng thật lạ
Thật xuyến xao
Thật tự hào
Em tinh khiết

Cúc Họa Mi (Sưu tầm)

Đông về nở cúc hoạ mi
Cánh mong manh nhỏ li ti gọi mời
Hoa xinh như nở nụ cười
Khẽ khàng e ấp đón trời gió đông

Kiên cường chẳng sợ mưa dông
Hiên ngang toả sáng hoa đồng nội ơi
Màu hoa trong trắng rạng ngời
Cúc hoạ mi mãi một trời nhớ thương.

Cúc họa mi (Can Phan)

Em nói chi với hoa cúc họa mi?
Hay họa mi nói với em điều gì?
Mà đôi má em dần dần ửng đỏ
Để làm say lòng cả bạn cùng đi.

Họa Mi Xuống Phố (Ngân Đào)

Trắng trong như một nụ cười
Long lanh ánh mắt của người anh yêu
Em về thả dáng yêu kiều
Họa mi xuống phố giữa chiều cuối đông
Em về ấm cả hư không
Ấm căn gác nhỏ giữa lòng thủ đô
Em về đẹp tựa như mơ
Ngọt ngào, dịu nhẹ để vừa yêu thương.

Cúc Họa Mi (Nguyễn Như)

Cúc Họa Mi rung rinh vẫy gọi
Heo may về len lỏi gọi đông
Hỡi người con gái má hồng
Gánh chi mà thả hương nồng muôn nơi

Mây trắng bay bầu trời xanh đậm
Tay nhẹ nhàng tưới thấm hàng cây
Thương nhau thì ở lại đây
Kìa đàn chim nhạn gọi bầy râm ran

Tà áo thắm ngập tràn khắp phố
Tuổi trăng tròn đang độ vào xuân
Thẹn thùng e ấp tần ngần
Đường hoa anh ngóng bước chân em về.

Nhớ Cúc Họa Mi (Ngân Lê)

Em thuở ngày xưa chưa biết gì
Anh thường hay tặng cúc hoạ mi
Vô tư giấu kín trong cặp sách
Mùi thơm theo mãi bước chân đi

Thế rồi đến tuổi trăng mười tám
Chia tay mỗi đứa một phương trời
Mình em lặng lẽ trên đường vắng
Chỉ còn bông cúc hoạ mi rơi…

alt textalt text

Thơ Về Hoa Cúc Vàng, Hoa Cúc Trắng Cực Hay

Hoa cúc với hình dạng tròn trịa, màu sắc tươi sáng, là biểu tượng của sự lạc quan, vui vẻ. Hãy cùng chiêm ngưỡng vẻ đẹp của loài hoa này qua những bài thơ về cúc vàng, cúc trắng.

Mùa thu hoa cúc (Nguyễn Nguyệt Anh)

Anh gặp em giữa thu vàng rực rỡ
Mới lần đầu như duyên nợ khó quên
Để đêm về nỗi nhớ gọi không tên
Mơ dáng liễu đứng bên thềm hoa cúc.

Em yêu ơi ! Anh ngỏ lời chân thực
Trái tim anh luôn thúc giục tình yêu
Đến với em anh muốn vẹn đủ điều
Dù sóng gió bao nhiêu lòng không đổi.

Nay thu về xin em đừng giận dỗi
Để khuê phòng chăn gối tủi cô đơn
Để vầng trăng soi lạnh buốt tâm hồn
Để mình anh đường trơn buồn nặng bước.

Em còn nhớ câu thề anh ngày trước
Mãi cùng em xây ước mộng đoàn viên
Câu nói anh cũng giống một lời nguyền
“Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến “.

Tình anh luôn dạt dào như sóng biển
Vỗ về em thỏa nguyện những ước mơ
Bến sông xưa đò vẫn đứng đợi chờ
Mùa thu đẹp nên thơ màu hoa cúc.

Hoa Cúc Trắng (Phong Trần)

Em xinh xinh như loài hoa cúc trắng
Hương dịu dàng tỏa thơm ngát lòng anh
Gót tung tăng mỗi khi chiều tan học
Cỏ ven đường thầm thì như muốn hát
Từng viên sỏi cũng cất tiếng reo ca
Tà áo trắng gió đùa vui trong nắng
Tâm hồn em là một trang giấy trắng
Chưa vương vấn nét mực tím sầu bi
Nhưng thỉnh thoảng có khi hay hờn dỗi
Chỉ vì mưa ướt nhẹ đôi bờ môi
Mắt dõi về một chân trời mộng mơ
Em ngây thơ như một cành cúc trắng
Ánh nắng chiều rực sáng đường em đi
Nụ cười em rạng rở ánh xuân thì
Hồn từ bi trong trắng và thánh thiện
Nét duyên dáng dịu dàng và nhân ái
Làm lòng anh say đắm đến ngẫn ngơ
Tâm hồn em là cả một bài thơ
Trào trong anh những lời ca bất tận
Thời gian như níu chân người lũ thứ
Kiếp lãng du phong trần trao về em
Những nụ hôn nồng thắm và dịu êm
Trọn mối tình thủy chung và êm đềm……
Dành riêng em…một loài Cúc Hoa Trắng!

Mùa thu và hoa cúc (Đỗ Hương)

Mùa Thu ai chót nhuộm vàng
Để cho chiếc lá khẽ khàng gió lay
Ngoài sân bông cúc nở đầy
Mắt em vời vợi màu mây của trời.

Ngàn năm thu mãi rong chơi
Cho hoa cúc trắng một đời ước mong
Áo dài thiếu nữ đường cong
Tinh khôi thuần khiết cho lòng xuyến xao.

Nhìn thu bừng cả ước ao
Ướp hương hoa cúc ngày nào tóc em…

Hoa Cúc Mùa Thu (Ngo Quang Tuan)

Cùng là hoa trắng lá xanh
Mà sao riêng cúc hóa thành mùa thu
Cánh hoa cong ấp lời ru
Bồng bềnh giữa đám sương mù lan qua
Mùa thu cúc lại đơm hoa
Thủy chung son sắt như là tình em
Mùa thu hoa cúc quá quen
Bây giờ cúc nở còn em đâu rồi

Hoa cúc quỳ (Ngô Cự Chính)

Anh đến Tây Nguyên xóm núi mờ sương
Choáng ngợp màu hoa vàng rực ven đường
Hoa dã quỳ em thầm thì: loài hoa của nắng
Khiêm tốn nhu mì một sức sống dẻo dai
Ta gặp em trên con dốc trải dài
Dưới khe sâu nơi mốc đầu biên ải
Mùi hương đưa hơi khó ưa lại ngai ngái
Thân phận tầm thường nhìn ngắm mãi lại thấy thương
Màu vàng tươi chân chất đẹp lạ thường
Mỗi cánh hoa ươm cho đời hương và sắc
Đất ba-zan đỏ tươi như ôm chặt
Quyến luyến chân người với bản sắc trinh nguyên
Về với em đi nơi ấy cao nguyên
Có núi non xanh bóng nàng sơn nữ
Ai đã từng trải lòng với đất đỏ
Giữ đóa hoa quỳ để nhớ một miền quê
Nhịp cồng chiêng nhâm nhi ché rượu ghè
Nắm vòng xoang tay bạn bè cũ mới
Sắn khoai ngô thơm lừng trên than củi
Anh lại trở về xóm núi màu vàng tươi…

Tóc Cài Hoa Cúc Trắng (Lê Phong Trần)

Đội mũ lệch, tóc cài hoa cúc trắng
Miệng cười duyên ơi duyên quá là duyên
Bao chàng trai mơ ước được chung thuyền
Anh diễm phúc bởi vì sao, thật lạ!

Dù sao nữa anh chân thành cảm tạ
Tình yêu em là hạnh phúc đời anh
Đôi mắt em chan chứa mộng hiền lành
Sáng hy vọng cả đời anh chưa thấy

Em diệu nữ đơn sơ và lộng lẫy
Em nàng tiên lạc lõng giữa trần ai
Anh nằm mơ cũng chẳng tưởng gót hài
Em kỳ diệu dịu dàng thương ghé đến

Hoa cúc trắng cài tóc mây hò hẹn
Buổi tương phùng hội lễ của Tình Yêu
Ngát trầm hương sương khói ráng ban chiều
Anh ngây ngất biết mình thật diễm phúc.

Sự tích hoa cúc vàng (Nguyễn Thị Xuân Hương)

Ngày xửa ngày xưa
Trong ngôi nhà nọ
Có em gái nhỏ
Sống với mẹ già

Mẹ bệnh khó qua
Em hiền hiếu thảo
Thuốc thang cơm cháo
Chạy chữa gần xa

Một lần ngang qua
Ngôi chùa vắng vẻ
Em vào thắp nhang
Cầu cho mẹ khoẻ

Tấm lòng con trẻ
Động tới cõi trời
Đức Phật đến nơi
Hóa thành sư cụ

Trao hoa nhắn nhủ
Mỗi cánh một năm
Em đếm âm thầm
Hoa vàng năm cánh

Khẽ nâng từng cánh
Xé nhỏ thêm ra
Em biến bông hoa
Thành muôn cánh nhỏ

Và rồi từ đó
Mẹ sống thật lâu
Hoa vàng về sau
Gọi là hoa cúc!

Vịnh Hoa Cúc (Nguyễn Nhật)

Ngưỡng mộ loài hoa thật tuyệt vời
Nghiêng mình trước nụ Cúc vàng tươi
Dù mưa cứ dậy hương đằm thắm
Mặc gió luôn khoe sắc rạng ngời

Cánh rữa đài khô nhưng chẳng rụng
Hoa tàn nhụy héo vẫn chưa rơi
Làm nên phẩm giá người quân tử
Dẫu chết thân không ngã xuống đời !

Thương Mãi Mùa Thu (Nguyên Đỗ)

Hoa cúc vàng trước ngõ
Ong thu về lượn quanh
Ánh bình minh mời ngỏ
Ngọn cỏ vẫn còn xanh

Gió thu về man mát
Thì thầm như gọi em
Hương thu thơm ngan ngát
Yên nằm giọt sương đêm

Hoa cúc vàng đẹp lạ
Ưỡn mình như ngóng ai
Ong bướm bay muôn ngã
Ngắm hoa vàng trang đài
Gió heo may lành lạnh
Thương mùa thu vừa qua
Riu riu thổi nhè nhẹ
Ánh nắng mai hiền hoà

Mộng mơ nhìn đám lá
Êm ả khoe nắng thu
Mai kia bay muôn ngả
Biết rồi đây xa mù
Im lặng nhìn say đắm
Như lần cuối chia tay
Hoa cúc vàng đẹp lắm
An nhiên được bao ngày.

alt textalt text

Thơ Về Hoa Cúc Dại Lắng Đọng Cảm Xúc

Hoa cúc dại, loài hoa mộc mạc, giản dị nhưng chứa đựng vẻ đẹp tinh khôi, mạnh mẽ. Hãy cùng cảm nhận những vần thơ về hoa cúc dại đầy xúc động.

Hoa Cúc Dại (Đào Văn Cứu)

Trên tay em cầm bó hoa cúc dại
Giữ mùa thu ở lại tự bao giờ
Để từ ấy hình em trong tôi mãi
Một ánh nhìn hoang hoải những giấc mơ

Thu trải nắng vàng ruộm óng như tơ
Vương vào cả trang thơ tình tôi viết
Đôi mắt biếc hình như giả ngu ngơ
Trong câu hát bâng quơ ngày ly biệt

Tôi thương thầm nào đâu em có biết
Lúc xa xôi càng da diết nhớ thương
Nếu trở lại xin thề tôi không tiếc
Nói yêu em và cúc dại bên đường

Cúc dại (Hoàng Phụng Cầm)

Mỏng manh cúc nở ven đường
Ngập trong khói bụi mà dường như không
Hồn nhiên giữa buổi đục trong
Đất già, cỏ rối mà không nản lòng

Cúc dại đấy, có ai trồng
Người đâu biết nhựa cúc nồng hay cay
Thản nhiên như gió vậy thôi
Tâm tư chi lắm để rồi hoá sương.

Trái đời lắc giữa nhịp chuông
Biết đâu địa ngục thiên đường mà rơi

Gáo nước cặn chứa mặt trời
Ai đem tạt cả tiếng cười vào ai

Nhìn cúc dại nở sớm mai
Sắc không vay mượn chẳng phai bao giờ
Cởi mình về với hoang sơ
Trút trăm khát hạt vật vờ ngóng trông

Ta về một sớm đầu đông
Thầm nghe cúc thắp lửa nồng trong mưa.

Hoa cúc dại (Hoàng Vũ)

“Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc”…

Nhưng chỉ là hoa cúc dại em ơi!
Một loài hoa đơn độc giữa trời
Rất bình dị, sáng trong mộc mạc.
Tôi cảm nhận từ hương thơm bát ngát
Của một loài hoa mọc giữa rừng hoang.
Của một tình yêu êm dịu nồng nàn.
Toả hơi ấm giữa núi đồi lạnh buốt.
Tôi cảm nhận màu trắng trong tha thiết
Như tình em với cả trái tim son…
Tôi đã đi dẫm nát những lối mòn,
Để tìm lại cho em màu cúc trắng!
Tôi đã đi suốt một đời lẵng lặng.
Tìm một màu hoa……hay chính bóng hình em?

Cúc Dại (Nguyễn Thuyền)

Thân là cúc dại mọc ven đường
Nhỏ nhặn quê mùa kém sắc hương
Nụ trắng đơn sơ nhiều kẻ chán
Hoa vàng giản dị chẳng người thương
Âm thầm tỏ ngát trên đồng ruộng
Mạnh mẽ vươn cao giữa phố phường
Mặc có mưa giông và bão dập
Thì em vẫn đứng vững kiên cường

Màu Hoa Cúc Dại (Chu Thị Thúy Nga)

Gió nhè nhẹ đưa thu về qua phố
Lại bâng khuâng trước mỗi độ hoa vàng
Thoáng ngập ngừng tựa cánh bướm tìm sang
Rồi ngây ngất trước một nàng Cúc dại

Hương thu quyện theo gió mùa rong trải
Quẩn bàn chân quấn quýt mãi bên lòng
Tựa biển chiều xao xuyến mảnh buồm cong
Nghèn nghẹn dạ nghèn nghẹn đòng lúa trổ

Lưu luyến gửi trả ngàn con sóng vỗ
Cánh chim trời chọn bến đỗ thảo nguyên
Bỏ sau lưng khát vọng biển và thuyền
Bừng tỉnh khỏi giấc du miên diệu vợi

Khoe cánh mỏng nồng nàn trong nắng mới
Như vô tình như gợi nỗi vấn vương
Một dung nhan e ấp nép ven đường
Vẫn đắm đuối bởi mùi hương Cúc dại.

Mùi Hương Cúc Dại (Chu Thị Thúy Nga)

Này cơn gió nhẩn nha thêm chốc nữa
Đợi cánh hoa kịp giữ lại hương thừa
Hễ chạm đất tình chia thành hai nửa
Anh chẳng còn yêu em như lúc xưa!

Sóng sánh bạc bóng trăng đùa phiến lá
Nét mực xanh hoen trang giấy trắng ngà
Bài thơ xướng như quen mà như lạ
Cánh chim trời xa khuất nẻo trùng xa

Đêm trải lụa sương là là đỉnh núi
Cảnh bâng khuâng khúc hoạ cũng ngậm ngùi
Trăng khuyết bóng người chưa vơi hờn tủi
Vẫn gượng cười để nơi ấy anh vui

Ba thu tưởng quên được mùi cúc dại
Chỉ tìm nhau trong những giấc mơ dài
Hoa ác thế cứ nồng nàn thơm mãi
Xao xuyến này em biết tỏ cùng ai?!

Nhành Cúc Dại (Trần Thanh Xuân)

Một chiều đông em đã ghé qua đây
Rao vu vơ ai có mua cúc dại
Thật dịu dàng em reo lời bùa ngải
Đốn tim anh ngơ ngẩn mối hoang tình

Định mệnh buồn anh là của mùa thu
Em lại của mùa đông nên lệch bước
Nhóm lửa tình lén nhen niềm ao ước
Nắng hao gày thu rắc rải vào đông

Có một ngày em cứ hỏi mông lung
Tình mong manh em có nên cố giữ
Anh đắng lòng đổ chiều buồn lữ thứ
Ngả mị tình ta buông bỏ tay nhau

Lạc mất nhau hằn vết sẹo đớn đau
Lênh đênh mãi ngược dòng tình quá khứ
Anh cố quên nhưng trái tim níu giữ
Mảnh tình hờ chôn giấu mộng cuồng si

Mùa theo cùng năm tháng đuổi nhau đi
Anh trượt mãi trong lo toan bươn chải
Chợt nghẹn đau đắng lặng chiều hoang hoải
Gặp em về nhành cúc dại trên tay.

Hoa cúc dại (Ko Un)

Hạnh phúc biết bao
Cho người có nơi nào đó để đi
Cũng hạnh phúc biết bao
Cho người có chốn để quay về

Cúi đầu trên con đường quay lại
Dù không ai ngước mắt lên nhìn
Còn trời kia
Cao xa biết bao nhiêu

Đó là bìa rừng
Nơi của tổ tiên tôi đời này sang đời khác
Ở đó có những bàn tay bất ngờ vẫy gọi
Có những bông cúc dại không tên đang nở
Một bông
Một bông rồi lại một bông
Hạnh phúc biết nhường nào.

alt textalt text

Thơ Về Cúc Họa Mi Và Em – Thơ Tình Về Cúc Họa Mi Đặc Sắc

Cúc họa mi, loài hoa của tình yêu chớm nở, trong trẻo và ngây thơ. Cùng STTChat.vn khám phá những vần thơ tình về cúc họa mi lãng mạn và nồng nàn.

Họa Mi Gọi Đông Về (Đăng Tú)

Họa mi nở trắng ven sông
Se se lành lạnh gọi đông quay về
Loài hoa nở đẹp say mê
Màu hoa trắng muốt tràn trề tình yêu

Ngắm hoa nghĩ tới bao điều
Chúng minh hẹn gặp vào chiều mùa đông
Họa mi nở trắng mênh mông
Neo thuyền em đợi bến sông anh về

Mùa hoa cúc đẹp say mê
Mùa này hoa nở mình về gặp nhau
Tình yêu đẹp mãi trước sau
Họa mi kết nối bên nhau chọn đời

Thương Lắm Cục Họa Mi (Tuấn)

Anh thương lắm bông cúc họa mi
Run rẩy khi Đông về trên phố
Cánh hoa trắng mỏng manh như sứ
Ôm vào lòng anh sợ cúc đau
Căn nhà cũ nằm trong ngõ sâu
Mầu cúc trắng tràn lên khung cửa
Bước chân ai ngập ngừng bỡ ngỡ
Nụ cười như hoa nở môi em.

Cúc Họa Mi Vẫn Nở (Tham Vu)

Biết không anh? Họa mi nở em trông
Ngóng về anh chiều đông nơi xóm nhỏ
Ôm ấp hoài mối tơ lòng ngày đó
Em gửi cả trong gió tới anh rồi

Sao chẳng về cho em thắm làn môi
Không đơn côi mỗi chiều tan ca nữa

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *