Thơ Tháng 7: Tuyển Tập Thơ Hay, Xúc Cảm Về Tháng Bảy
Tháng 7 về mang theo những cơn mưa rào bất chợt xua tan cái nóng oi ả của mùa hè, để lại trong lòng người những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến. Hương hoa cúc quỳ thoang thoảng trong đêm, tiếng côn trùng rỉ rả như khúc nhạc buồn da diết. Nếu bạn yêu thích những rung cảm đặc biệt của tháng 7, đừng bỏ lỡ tuyển tập thơ tháng 7, thơ chào tháng 7, thơ tình tháng 7 đầy xúc động mà STTChat.vn đã dày công sưu tầm dưới đây.
Thơ Tháng 7 Hay và Ý Nghĩa
Tháng 7 đến, mang theo những suy tư miên man, dệt nên những nỗi niềm sâu lắng. Đi qua những ngày nắng oi ả, ta mong chờ những cơn mưa bất chợt tưới mát không gian, làm dịu mát tâm hồn. Và từ những trái tim đa cảm, những vần thơ tháng 7 hay và ý nghĩa đã ra đời. Cùng STTChat.vn thưởng thức nhé!
Cảm Xúc Tháng 7 (Đỗ Thị Phương Lan)
Tháng bảy đến đây rồi anh ạ
Bầu trời bớt xanh cứ ngả màu xam xám
Bởi những cơn mưa ngâu ảm đạm
Làm buồn thêm Hà Nội phố vắng anh.Tháng bảy về ngõ phố cũng vắng tanh
Bầy trẻ thơ không còn tụ tập
Nghêu ngao đi học làm phố thêm yên lặng
Ve cũng thôi ngân mải đi trốn mưa rồi.Tháng bảy về em bỗng thấy chơi vơi
Em nhớ anh tiết mưa thêm buồn bã
Ngày mưa ngâu bên đường ai đứng đợi
Chờ ai trong vợi vợi mưa sa.Tháng bảy về rồi tháng Bảy sẽ qua
Nỗi buồn của em cũng hoá mưa rơi
Về đi anh đừng để em chờ đợi
Hết tháng bảy rồi mong thu tới cùng anh…

Tháng Bảy (Nga Vũ)
Tháng bảy lại về trên ngọn gió rưng rưng
Có phải ngày xưa đã hẹn điều như thế
Tháng bảy nhớ gì mà khoang trời kể lể
Ướt sũng suốt mùa nên tháng bảy lại nghe đauTa níu gì trong khoảnh khắc nhớ nhau
Sao bóng lá chỉ thầm thì vội vã
Chỉ nhíu mày khi trái tim bối rối
Gọi tên người quên nhớ một lần xaTháng bảy đến rồi ta lại thấy phôi pha
Ký ức cũ – góc phố chiều đã cũ
Chiếc lá chưa vàng mà nỗi đau phủ dụ
Chênh chao gì ngọn gió cũng lênh loangTháng bảy về trên nỗi nhớ… lại lang thang
Tháng Bảy Về (Lan Vương)
Tháng bảy rồi anh còn nhớ không anh
Mùa phượng cuối cứ chòng chành trăn trở
Đời dâu bể ta đành duyên phận lỡ
Đâu biết rằng dang dở những niềm đauTháng bảy về trầu lại quấn vôi cau
Quyện môi đỏ cho phai nhàu kỷ niệm
Chuyện Chức Ngưu lâu rồi ai tìm kiếm
Rưng rức lòng dấu diếm thuở yêu xưaTháng bảy rồi khao khát mấy cho vừa
Lòng nặng trĩu cơn mưa đầu bối rối
Em đưa tay níu lại thời nông nổi
Để xa người nhức nhối lệ sầu khôAnh đã đi tim sỏi đá không ngờ
Nơi lồng ngực bơ vơ niềm trống trải
Hợp rồi tan chuyện như đời thế mãi
Đắng đót lòng hoang hoải nỗi niềm đauThôi mình về miền xưa cũ không nhau
Biển cuộn sóng vẫn ngầu lên thương nhớ
Ngồi ghép lại mảnh tình xưa vụn vỡ
Xa thật rồi mà ngỡ chỉ hôm qua.
Nỗi Lòng Tháng 7 (Minh Triết)
Tháng 7, những cơn mưa dầm cuối hạ
Hoàng hậu buồn ủ rủ cánh hoa rơi
Trường cũ người xưa nay đã nhạt nhòa
Có còn chăng cũng chỉ là nỗi nhớGặp lại nhau như lần đầu bỡ ngỡ
Ba mươi sáu năm lạc lõng bơ vơ
Đời bềnh bồng – hoa lục bình trôi nổi
Để bây giờ cuộc sống vẫn đơn côiNgày lấy chồng em thỏ thẻ vài lời
Đời con gái không thể lâu hơn nữa
Tương lai em chân trời đang rộng mở
Còn nơi anh sao mãi cứ đợi chờDẫu biết xa em – tình yêu dang dở
Tận đáy lòng day dứt những nỗi đau
Vu Lan tháng 7 rả rích mưa ngâu
Anh mong chờ một nhịp cầu Ô Thước.
Bâng Khuâng Tháng 7 (Huỳnh Minh Nhật)
Tôi lau chưa hết dòng lệ cũ
Đã thấy bâng khuâng, tháng bảy về…
Lá úa võ vàng chân phố thị
Nghe lòng trầm uất giữa u mêHoa cúc nở chiều, mây trắng xóa
Thu về hoang hoải gió heo may
Mà người con gái đôi mắt ướt,
Vẫn còn nhớ trộm một bàn tay?Tháng bảy lạnh lùng tháng bảy thu
Sương rơi lấm áo, trời mịt mù
Thì có bao giờ em hiểu được,
Lối mòn đương cất một lời ruTình yêu nông nổi vào mê đắm
Rồi cũng theo người cuốn gót hoang
Để nay tháng bảy đầy lạ lẫm
Hồn nhiên, in dấu những phai tànTháng bảy chiều nay chợt lững lờ
Những tình dìu dịu, ý ngàn thơ
Sao người lữ khách phương xa đó,
Chỉ ngước nhìn theo với hững hờCó phải thu ơi? Đã phải lòng…
Hay rằng mắc tội với non sông
Cớ sao tháng bảy, mùa thu tới
Thiếu nữ cười duyên nhạt má hồng?
Tặng Cô Gái Sinh Tháng 7 (Phùng Mạnh Tiếp)
Em đợi cơn mưa rào
Để xóa tan hờn dỗi
Em đợi lời anh nói
Để má đỏ môi hồng.Những ngày trời mưa dông
Bắc ngang cầu gặp mặt
Mười một tháng chia cách
Em đợi tháng 7 thôi.Cô gái luôn mỉm cười
Dấu nỗi buồn vào mắt
Ít ai biết sự thật
Đằng sau những niềm vui.Hãy tạm quên hờn tủi
Lau mắt đêm khóc thầm
Đón thật nhiều cái mới
Mình đáng được quan tâm.Mở mắt dậy ăn sáng
Trang điểm hai má đào
Cả năm chỉ một tháng
Em đẹp thì có sao?.Em đợi cơn mưa rào
Để làm tan nỗi nhớ
Có những điều rất nhỏ
Em giữ kín bao lâu.Muốn nhìn vào mắt sâu
Chờ cơn ngâu bất chợt
Ai bắc cầu Ô Thước
Để cho mình gặp nhau?
Thơ Ngắn về Tháng 7 Hay và Xúc Cảm
Tháng 7 – khúc giao mùa nắng mưa lưng chừng, dường như đất trời cũng đang phân vân giữa cuối hạ và chớm thu. Cái nắng oi ả của mùa hè dần dịu xuống, nhường chỗ cho những cơn gió heo may se lạnh, báo hiệu mùa thu sắp sang. Những vần thơ ngắn về tháng 7 sẽ khắc họa rõ nét hơn bức tranh giao mùa đầy cảm xúc này.
Hoài Niệm Chiều Mưa (Miền Kí Ức)
Tháng 7 về vạt nắng cũng êm nhung
Mảnh mai lắm đôi vai gầy trên phố
Ai đan lá chiều nay thành thảm nhớ
Mưa hắt buồn…. Vọng lại những thanh âm
Anh có về nghe tiếng gió thì thầm
Màu nhung lụa… Phôi phai làn tóc rối
Đâu còn nữa ngày mưa ai đón đợi
Lỡ nhịp cầu… Con sáo đã sang sông
Tháng 7 gầy nổi nhớ cũng mênh mông
Sương lãng đãng giăng ngang trời mờ ảo
Tiếng đàn ai trỗi khúc tơ sầu não
Như dỗi hờn như luyến nhớ về ai
Tháng 7 mưa rơi ướt mảnh trăng gầy
Cầu Ô Thước gãy đôi rồi mấy nhịp
Mưa ngâu trắng… Trắng lòng người chờ đợi
Lối rẽ nào đưa anh mãi xa em.
Chạm Tháng Bảy (Nguyễn Lan Hương)
Ta sơ ý chạm nhẹ vào tháng bảy
Nắng hờn ghen lăn trên ngõ khô cong
Trời bất ngờ đổ những hạt long tong
Mưa dâng trắng lao xao ngày cuối hạ.Chạm tháng bảy, sắc cầu vồng đến lạ
Bắc bao giờ nối hết nhịp tim em
Hương sen nồng ru gió ngủ vào đêm
Quỳnh e thẹn chờ trăng lên lơi lả.Chạm tháng bảy thương mẹ nghèo vất vả
Cánh đồng làng trời lúc ráo lúc mưa
Cha trở về trời tối vấp rào thưa
Chân tóe máu mùi bùn nâu vương áo.Chạm tháng bảy, ta thấy mình khờ khạo
Phung phí tình thương mướn vợ chồng Ngâu
Mắt em buồn bóng bóng vỡ về đâu
Ta bỗng hiểu cả những điều chưa nói.Chạm tháng bảy chợt lòng bối rối
Tay chạm vào vội vã rụt lại ngay.
Mưa Ngâu Tháng Bảy (Quan Dương)
Nụ hoa nằm ngửa đợi chờ
Cành cây ngái ngủ cũng vừa lao xao
Giọt gì rớt giống giọt ngâu
Hình như tháng bảy trên đầu thả mưaTóc tai em ướt lòa xòa
Mở hồn anh rộng mái che cho người
Tiện tay cài nút áo thôi
Đâu ngờ cột phải góc trời vào nhauTháng năm tuột dốc xuống đồi
Chiến trường anh bỏ lại lời chia tay
Sa cơ vào chốn tù đày
Phía sau gió cát bụi bay nhạt màuHoa xưa mưa ngậm nát nhàu
Nhánh cây xưa lã đọt sầu ngủ quên
Mỗi năm tháng bảy phía trên
Anh đi phía dưới cạnh bên nỗi lòng
Cà Phê Chiều Tháng Bảy (Yên Dạ Thảo)
Chiều tháng bảy ngoài trời mưa tầm tã
Gió hờn ai rung cây lá ngả nghiêng
Hờn mây say hay hoa nắng ngoài hiên
Đang lả lơi đưa tình cùng gió lạChiều tháng bảy giữa độ mùa tháng hạ
Giọt mưa sa làm ướt má bờ môi
Lệ từ trời hòa dòng lệ ta rơi
Buồn cảm thương nỗi lòng người thi nữChiều tháng bảy nơi phương trời viễn xứ
Có mối tình tựa Chức Nữ, Ngưu Lang
Người xa xôi nơi nắng ấm miền Nam
Người phương Bắc đông sang nhiều tuyết trắngChiều tháng bảy chợt lòng buồn xa vắng
Cà phê thơm pha nóng định chia đôi
Muốn mời ai nhưng người tận phương trời
Ta cô quạnh uống cà phê giọt đắng!
Mơ Tháng Bảy (Sưu tầm)
Khi hoàng hôn gọi mây chiều về núi
Hồn thả hoang về góc phố phương xa
Chờ tiếng ve kêu báo hạ sang mùa
Chợt thấy nắng rơi trên chùm phượng đỏ
Gió chướng về ngang bụi che kín phố
Con đường quen chợt lạ đến bất ngờ
Màu hồng tươi thay màu tím, ngẩn ngơ
Tay dụi mắt, ngỡ ngàng nhìn, mê lộTrong cơn mê, giọt nắng hồng òa vỡ
Chất chồng thêm lên mộng mị ưu phiền
Chẳng muốn nhìn, lỡ đã thấy, tìm quên
Để tỉnh giấc vẫn còn mơ tháng Bảy
Giữ ngọn lửa trong lòng luôn rực cháy
Đón mừng ngày em đến cõi nhân gian
Ngõ vào mơ, hương phấn lẫn bụi vàng
Quá óng ả nên tím thành hồng thắmDù tháng Bảy có ngập tràn nắng ấm
Hay mưa ngâu, bụi phủ lối đi về
Tay che mưa, vén bụi vượt vùng mê
Thắp ngọn nến, nụ hồng trao áo tím
Cuối Tháng 7 (Sưu tầm)
Cuối tháng 7 hạt nắng còn lăn lóc
Gieo oi nồng mệt nhọc xuống nhân gian
Sắc hương hè đâu đó vẫn ngập tràn
Từng chiếc lá úa vàng theo ngày tháng.Phút giao mùa vần thơ tình bảng lảng
Gió nhạt chiều lơ đãng tóc vương bay
Lão thời gian dường như đã uống say
Lướt khướt kệ tháng dỗi ngày trăn trở.Hoàng hôn rơi đắm chìm vào nỗi nhớ
Mặc màn đêm nặng nợ hắt hiu sầu
Em bây giờ lạc bước ở nơi đâu
Có thấy chăng trời bạc màu rồi đấy.
Chiếc lá khô trôi theo dòng run rẩy
Khẳng khiu cành hờn lẫy níu khát khao
Thoảng bên tai lời ai đó ngọt ngào
Nghe đắm đuối đưa ta vào mộng mị.Ồ có lẽ cuối hè rồi em nhỉ
Phút giao mùa…Ý nghĩ…Cũng mong manh!
Thơ về Mưa Ngâu Tháng 7
Tháng 7 mưa ngâu, câu chuyện Ngưu Lang – Chức Nữ gặp nhau trên cầu Ô Thước đã trở thành biểu tượng đẹp cho tình yêu bền chặt, vượt qua mọi gian khó. Những giọt mưa ngâu như nước mắt của trời, cũng như giọt lệ chia ly, khiến lòng người dâng lên nỗi buồn man mác, nhớ thương da diết.
Tháng Bảy Mưa Về (Nguyễn Ngọc Giang)
Tháng bảy mưa về ướt phố xưa
Ướt con đường nhỏ, điệp sang mùa
Dế gầy vì cỏ không buồn thắm
Rêu phong tháp cổ, tiếng chuông chùaTháng bảy nắng sầu vương gió se
Mùa thi đại học đến bên hè
Có cô trò nhỏ ghi lưu bút
Chữ kí trao người mắt đỏ hoeTháng bảy phượng rơi trên tóc mây
Áo dài ai mặc phố say say
Lưu ly tim tím mùa mơ mộng
Bằng lăng đẫm cả đôi vai gầy
Tháng bảy lá sang cây ở đâu
Chầm chậm mây trôi xám một màu
Trên trời có chiếc cầu ô thước
Ngưu Lang, Chúc Nữ lỡ duyên đầuTháng bảy ừ ! Đến tháng bảy rồi
Nhớ sao mắt biếc tuổi đôi mươi
Mùa mưa đã đến bên khung cửa
Khắc ghi trong tim bóng một người.
Tháng Bảy, Mưa (Nguyễn Hà)
Cõi mênh mang, giọt lệ trời rơi mãi
Mịt mù mưa, nghiêng ngả phố, chiều nay
Nhỡ một lần cuộc hành trình trì hoãn
Dối-gian-tôi sẽ hiện rõ hình hài
Tháng bảy, mưa! Nhạt nhòa buồn đôi mắt
Hắt hiu chi? Thêm một nỗi muộn phiền
Tháng bảy, mưa! Đêm điệp trùng trở giấc
Níu thêm chi? Những đau xót đời thường.
Ngày tháng bảy vẫn mưa rơi nhòa nhạt
Mắt-buồn-em vẫn mái tóc huyền che
Biển vẫn trôi giữa đôi bờ cách trở
Tôi, một đời, xin nợ chút tình thơ…
Ngâu Buồn Tháng 7 (Phú Sĩ)
Lại một mùa về …… Ô Thước đổ cơn mưa
Lưu luyến mãi thôi mối tình xưa vạn lý
Thương chuyện hợp tan Ngâu có buồn ngẫm nghĩ
Quá nửa chặng đường sầu lụy lối yêu thươngLại một mùa về …Ngân Hà nỗi vấn vương
Nước mắt đoàn viên câu chuyện tình Ngưu Chức
Sâu nặng thủy chung đợi chờ duyên mai trúc
Người bắc cầu Ô hạnh phúc nối đôi bờLại một mùa về …Ta lại ngỡ là mơ
Nỗi buồn vu vơ tình cờ ai đem đến
Làn khói lam chiều nơi làng quê yêu mến
Mưa ngâu chùng chình quyến luyến kẻ rời xaLại một mùa về …Ta ngoảnh lại nhìn ta
Đếm lối yêu thương … đếm những điều dang dở
Thổn thức tiếng lòng sao chẳng tròn duyên nợ
Để níu mưa buồn trăn trở giọt chờ nhau
Lại một mùa về …Người lại thấy xuyến xao
Câu chuyện tình yêu ngọt ngào hoen nước mắt …
Mưa Ngâu Tháng Bảy (Hồng Thanh)
Trời tháng bảy mưa ngâu giăng ngập lối
Mưa nhạt nhòa vây kín những con đường
Góc phố buồn như phủ kín màn sương
Thành phố chìm trong màn mưa trắng xóa…Từng giọt mưa rớt rơi hối hả
Rì rào tung bọt nước trong chiều
Phố vắng em về bóng nhỏ liêu xiêu
Gió phất phơ mặt đường loang loáng ướtTháng bảy nào chờ bắc cầu Ô Thước
Để Ngưu Lang và Chức Nữ gặp nhau
Ngưu Lang và Chức Nữ chẳng bên nhau
Tháng bảy nào chợt rơi trong tiếc nuối
Nghìn trùng phố em còn ai để đợi
Từ dạo xa nhau lối xưa vắng không người
Từ dạo xa nhau em đã vắng tiếng cười
Tháng bảy nào mưa rơi trong vời vợiNgàn tiếng yêu đã xa tầm tay với
Mưa vỗ về trong nỗi nhớ mông lung
Gọi ngàn lần tên anh vẫn là không
Chỉ có tiếng mưa dạt dào từng nỗi nhớ
Tháng Bảy Về Ướt Hạt Mưa Ngâu (Hồng Thanh)
Tháng Bảy mưa ngâu giọt sầu vương khóe mắt
Cô đơn ùa về em gầy thắt con tim
Tháng Bảy mưa buồn rả rích từng đêm
Em tự hỏi sao trời nhiều nước mắt?Hết cơn mưa, trời trong, mây xanh ngắt
Sao lòng em vẫn chật một niềm đau?
Giá nỗi buồn trong em chỉ như trận mưa rào
Chắc tim sẽ không hao gầy, vụn vỡ.
Chuyện tình Ngưu – Chức dẫu lắm điều trắc trở
Bị chia cắt đôi bờ bởi dải sông Ngân
Nhưng mỗi năm họ vẫn gặp một lần
Còn đôi ta sao vạn lần cách trở?
Đã dặn lòng phải thôi nhung nhớ
Chờ đợi làm gì khi người đã ra đi!
Cũng đã nhiều lần tự lau khóe mi
Và ủi an tim ơi đừng đau nữa!Nhưng rồi mỗi khi mưa buồn qua ô cửa
Kỷ niệm lại ùa về ngày hai đứa quen nhau
Thêm một lần nhung nhớ gầy hao
Là trái tim thêm một lần vết xước…
Tháng Bảy về, đàn quạ đen vẫn miệt mài bắc cầu Ô Thước
Chức Nữ sẽ thêm một lần gặp được Ngưu Lang
Tháng Bảy về, em thả nỗi nhớ đi hoang
Bởi nhân gian nào có cầu Ô Thước?
Mưa Ngâu Tháng Bảy (Lê Gia Hoài)
Viết cho em câu thơ tình tháng bảy
Anh hiểu mình đã thức tỉnh nàng Ngâu
Trời mắt trong Ô Thước bắc nhịp cầu
Duyên ta lỡ em về đâu em hỡi…?
Thu chạm ngõ chiều thu xanh vời vợi
Nắng vàng phai ai đợi gió qua mùa
Nụ cười em đâu rồi… phai sắc úa
Cho Ngâu buồn muôn thuở giọt li tan.Tháng bảy qua sắc hạ xưa lụi tàn
Kỉ niệm xưa cũng vương màu hoang phế
Ánh mắt em xa rồi anh chẳng thể
Lau giọt buồn những lúc lệ em rơiPhía không anh… còn lại chi em ơi
Những luyến thương một thời yêu bỏng cháy
Phương xa nào tình yêu ơi có thấy
Lệ Ngưu Lang đầy ắp sông Ngân rồi…?
Cuối chân trời giọt Ngâu vỡ làm đôi
Ai khắc khoải lời yêu xưa vụng dại
Thương Chức Nữ một mình anh mê mải
Đếm Ngâu rơi mà xa xót cõi lòngNgâu về rồi… em còn nhớ anh không…
Thơ Tình Tháng 7 Lắng Đọng Cảm Xúc
Tháng 7, những bản tình ca buồn da diết vang lên, như tiếng lòng của những người đang yêu, đang nhớ, đang chờ đợi. Những vần thơ tình tháng 7 chất chứa bao tâm sự, khiến người đọc không khỏi xao xuyến, bồi hồi.
Hẹn Em Tháng Bảy (Hồ Viết Bình)
Anh vẫn đợi em tháng bảy mùa ngâu
Về đi nhé gặp nhau anh sẽ nói
Mùa ngâu trước anh ra đi vội vội
Biền biệt hoài chưa nói được tiếng yêu.Bao năm qua sống trên đảo tiền tiêu
Đêm ngắm trời cao thấy chàng Ngưu đang đợi
Đàn chim nhỏ mang cầu Ô thước tới
Gặp Chức Nữ rồi nước mắt lại rơi rơi.
Anh thầm kêu đàn chim nhỏ kia ơi
Bắc cho tôi chiếc cầu qua biển cả
Về bên em tháng bảy chiều êm ả
Anh về rồi em vội vã đi đâu?Chỉ được gặp nhau vào những mùa ngâu
Về đi nhé, ở đâu về em nhé
Rồi sẽ qua những tháng ngày buồn tẻ
Về nghe anh nói khẽ tiếng yêu thương.
Tình Thơ Tháng 7 (Cua Đồng)
Anh viết thơ này gửi đến em ngoan
Có cái nắng ấm hòa chan tháng bảy
Thu đã về chưa mà tâm hồn lạ vậy
Miên man đốt lòng nóng chảy từ tâmCô bé à ! em còn nhớ cái đêm
Ai đã ghé qua từ dòng tin nhắn
Để cho một người trở nên ngớ ngẩn
Lục phố tìm theo chỉ dẫn trái tim
Đã bao lâu rồi mình có yêu thêm
Trôi thật nhanh cho nỗi niềm bỏng rát
Hạ bước sang để thu về trầm mặc
Khắc ghi thêm mình khao khát về nhau..
Gió miệt đồng gió vẫn vậy lao xao
Nắng vẫn thế nắng hanh hao em ạ
Chỉ bên anh trái tim hồng khác lạ
Khi cô gái phố về trao cả tình yêu
Mẹ khen rằng con bé giỏi bao nhiêu
Tỏ tình đi còn nghĩ điều gì thể
Anh chỉ rằng mẹ ơi đâu có dễ
Sợ em ngại về đồng thôi kệ tùy duyên…
Tháng Bảy… Men Say (Dung Kim)
Tháng bảy về khao khát những ước mong
Cho nắng trải ấm nồng con thuyền đến
Ngàn sóng vỗ rì rầm nơi đã hẹn
Chút ân tình dâng vẹn gửi tặng nhauTháng bảy về hương lúa đợi mùa sau
Tỏa bát ngát nương dâu diều gọi nhỏ
Tiếng sáo vọng ngân vang tràn theo gió
Nâng ánh cười một thuở tím hoàng hôn
Tháng bảy về quên hết những phân vân
Hai tim đỏ nối vần khi gặp lại
Ôn kỷ niệm thời gian còn đọng mãi
Nụ hôn đầu ngây dại mối tình siTháng bảy về ta nguyện sẽ khắc ghi
Gửi tất cả những gì yêu thương nhất
Thoả khao khát trao hương đời rất thật
Gói nồng nàn ngây ngất mộng cùng say.
Viết Cho Nàng Tháng 7 (Hoàng Lan)
Anh viết cho em cho tháng Bảy nồng nàn
Lất phất mưa bay có nàng ngâu chợt đến
Cơn gió lộng nghiêng triền đê chống chếnh
Mười Hai bến rồi đâu bến thứ Mười Ba.Anh viết cho em thuở son sắc mặn mà
Mưa ngọt mát giọt phù sa đất mẹ
Trời tháng Bảy lắt lay như cào xé
Ô thước bắt cầu ngấp nghé chuyện Chức -Ngưu.
Tháng Bảy rồi em có bớt ưu tư
Hay đau đáu chần chừ duyên đôi lứa
Cuộc sống kia phải đâu mình chọn lựa
Chốn yên bình vẫn chứa vạn niềm đau.
Anh viết cho em trời tháng Bảy thương sầu
Giăng khắp lối mưa bạc đầu nỗi nhớ
Viết cho em cho mối tình làng lỡ
Tháng Bảy rồi bóng nước vỡ còn nhau…
Sài Gòn Tháng Bảy Mưa Rơi (Trần Minh Hiền)
Tôi đã biết thể nào em cũng khóc
Trời cũng mưa và đêm sẽ khuya dần
Chén chè bưởi ánh đèn như chuỗi ngọc
Dòng nhạc êm đềm con tim cháy lâng lângTrời Sài Gòn tháng bảy thoảng mưa rơi
Chẳng phải đổ trắng trời như tháng sáu
Nhưng cũng đủ se lòng người ngóng đợi
Tháng tám rồi trời sẽ có mưa ngâu
Sáng mai này tôi sẽ tiễn em đi
Cùng áo trắng em vào kỳ thi mới
Tôi sẽ đứng bên ngoài hòng để đợi
Nắng sáng này dù chiều có mưa bay
Mưa say đắm tóc em dài mười tám
Tháng bảy buồn như thể cả một năm
Thôi đừng khóc thêm đau lòng anh lắm
Mà hãy cười cho nhạc khúc hòa âm.
Dặn Em (Thủy Vũ)
Tháng 7 đi cạn ngày phượng vĩ
Mùa thu đã ban mai
Em vừa đi vừa khóc
Sen đã tàn những cánh hồng phai…Tháng bảy đi cạn nỗi buồn câm nín
Tóc em dài bồ kết lá chanh
Đường đời vạn dặm
Em viết thư kể chuyện thị thành…
Tháng bảy mùa ngâu em mắt ướt
Gái quê rơm rạ trót thương người
Thì cũng đừng ba năm em chất củi
Đốt lòng cha một phút em cườiTháng bảy cay nồng khói bếp
Mẹ ngậm cười chín suối mùa vu lan
Em có còn mùa trăng chưa đi hết
Gắng hồn nhiên cho những phai tàn…
Thơ Tháng 7 Buồn, Tâm Trạng Cuối Hạ
Tháng 7, những cơn mưa bất chợt như xoa dịu cái nóng nực của mùa hè, nhưng cũng khơi dậy trong lòng người những nỗi buồn man mác, những kỷ niệm khó phai. Cùng STTChat.vn đọc và cảm nhận những vần thơ tháng 7 buồn, chất chứa tâm trạng của những ngày cuối hạ.
Tháng 7 Tôi Về (Hư Vô)
Tháng 7 tôi về ngang lối cũ
Áo khuya chưa đủ ấm hơi người
Còn nguyên dấu tích thời phiêu lãng
Bàng hoàng theo mỗi bước chân tôi.Nhịp đêm dội xuống hồn khuya khoắt
Chưa chắc gì đã tới chiêm bao
Tháng 7 mưa dài thêm sợi tóc
Chờ em ngồi thắp ngọn bạc đầu.
Con đường thao thức ngang lòng đá
Dốc liễu ngày xưa cũng đã già
Dáng em thấp thoáng hiên mưa tới
Lá buồn che ướt lối tôi qua.Một lần hôn phối hồn tháng 7
Quảy gánh trăm năm cõi đi về
Để nghe tiếng khóc em lạ lẫm
Như còn trầm uất giữa u mê…
Miền Kí Ức (Sưu tầm)
Tháng 7 về vạt nắng cũng êm nhung
Mảnh mai lắm đôi vai gầy trên phố
Ai đan lá chiều nay thành thảm nhớ
Mưa hắt buồn…. Vọng lại những thanh âm
Anh có về nghe tiếng gió thì thầm
Màu nhung lụa… Phôi phai làn tóc rối
Đâu còn nữa ngày mưa ai đón đợi
Lỡ nhịp cầu… Con sáo đã sang sông
Tháng 7 gầy nổi nhớ cũng mênh mông
Sương lãng đãng giăng ngang trời mờ ảo
Tiếng đàn ai trỗi khúc tơ sầu não
Như dỗi hờn như luyến nhớ về ai
Tháng 7 mưa rơi ướt mảnh trăng gầy
Cầu Ô Thước gãy đôi rồi mấy nhịp
Mưa ngâu trắng… Trắng lòng người chờ đợi
Lối rẽ nào đưa anh mãi xa em
Kí Ức Tháng Bảy (Hoàng Minh Tuấn)
Tháng bẩy ơi sao trời oi nồng thế
Mây chẳng về nên trống vắng cơn mưa
Đêm giờ này, liệu em đã ngủ chưa?
Hay thao thức, như ngày xưa chờ đợi!Anh cứ nhớ, nhớ về em mỗi tối,
Nhớ cái ngày tháng bẩy phải chia tay
Bông phượng cuối hè gửi gắm men say
Mà lóng ngóng chẳng trao tay người nhận.
Anh cứ tưởng thế là em hờn giận
Nên cố tìm, cố giải thích em ơi
Để rồi trào dâng khi thấy em cười
“Em biết rồi, hỡi ơi, anh chàng ngốc!”Lời nói đó khiến tim anh thổn thức
Theo cùng anh suốt những tháng năm qua
Tháng bẩy nay anh vẫn ở phương xa
Nhớ quê hương, nhớ về em nhiều lắm.
Em thân yêu, chiều nay sao trống vắng
Khao khát lòng, anh muốn lắm cơn mưa
Để gửi em cho thoả nỗi mong chờ
Để quên đi cái oi nồng tháng bẩy.Tình hai ta vẫn đỏ màu phượng cháy
Nên còn đầy những khát vọng nồng say
Anh sẽ về dù không phải chiều nay
Để thắm mãi tình hai ta tháng bẩy!
Tháng Bảy Đợi Chờ (Thu Võ)
Tháng bảy về ai có hẹn hò không?
Hay cứ để tình tan theo bọt sóng
Hay cứ để niềm thương yêu tuyệt vọng
Mắt âu sầu trông ngóng mộng về đâu!
Tháng bảy về rả rích giọt mưa ngâu
Ai có nhớ ngày đầu mình quen biết
Ai có biết chuyện tình yêu cách biệt
Mưa cũng buồn giọt da diết… chờ mong.
Hẹn hò đi, hãy nói thật tim hồng
Tình Ngưu – Chức vẫn dịu nồng tháng bảy
Như con tim vẫn nhớ người phương ấy
Tháng bảy về, ai có thấy bâng khuâng ?!
Tháng bảy ơi, sao tình vẫn lưng chừng
Không nói được những lời mình muốn nói
Để tháng bảy mưa buồn giăng riêng lối
Có hai người… tin nhắn… nói… vu vơ!!!
Bài Thơ Tình Anh Viết Chiều Tháng Bảy (Hồng Giang)
Bài thơ tình anh viết chiều tháng bẩy
Nắng nhạt nhoà bỏng giẫy gót chân ai
Sóng đẩy xô bờ cát trắng lăn dài
Con Còng Gió chờ hoài cơn mưa muộn.Biển vẫn vậy muôn đời như em muốn
Dẫu êm đềm mà cuồn cuộn vấn vương
Cánh bằng lăng tím thẫm cả cung đường
Hạ hờn dỗi cũng dường như nhòa nhạt.
Tháng bẩy này em có còn khao khát
Nụ hôn nồng bỏng rát ướt vành môi
Vết chân em con sóng xóa sạch rồi
Chỉ vương lại nổi trôi chiều nhung nhớ.
Bài thơ tình anh viết còn dang dở
Tiếng ve sầu nức nở tiễn hạ đi
Dường như thu đâu đó đã thầm thì
Phút giao mùa có điều chi vương vấn.Mối tình si bao tháng ngày lận đận
Xin đừng làm …Sóng giận…Kẻo biển đau!
Nhớ Anh Tháng 7 (Trần Thị Phượng)
Tháng bảy về anh còn nhớ cho chăng
Nhìn phượng thắm mà khao khào nỗi nhớ
Vẳng đâu đây em nghe từng hơi thở
Vọng phía trời xa anh gởi tới em
Mình đã từng trao ánh mắt môi mềm
Vòng tay ấm anh ôm ghì xiết chặt
Hôn môi thắm và hôn lên đôi mắt
Da thịt thơm nồng vẳng mãi quanh đây!